MY FITNESS STORIES | P.1: NOTHING BUT MOTIVATION

1. Think about why you started

Mình bắt đầu bằng lần đầu tiên leo núi Bà Đen. Yếu đuối và ít vận động, mình trở thành gánh nặng của mọi người. Thỉnh thoảng các anh chị trong đoàn phải dừng lại và hỗ trợ mình vượt qua những đoạn khó, hoặc hỏi mình đi tới đâu rồi. Đoàn mình lên bằng đường Chùa, xuống bằng đường Cột Điện. Đây là hai đường dễ nhất để lên đỉnh núi Bà Đen.

Thế mà, lúc lên tới đỉnh núi rồi, và bắt đầu đi xuống, thì chân mình run. Mình chậm chạp lết qua mấy bậc đá, đếm từng cây cột điện mong xuống tới chân núi mau mau. Thường mọi người chỉ mất tầm 2 tiếng để xuống núi thôi, nhưng mình mất tới 5 tiếng, với sự giúp đỡ của rất nhiều người.

    Đây là mình và các anh họ của mình trên đỉnh núi Bà Đen - Tháng 7/2017

Mình không bao giờ quên được cảm giác đó. Cảm giác vô cùng xấu hổ vì sự yếu đuối của bản thân, vì để mọi người phải lo lắng. Nhưng khi bước chân xuống tới đồng bằng và nhìn lại chặng đường đã qua, đó là một cảm giác tuyệt vời. Không thể tin bản thân mình  đã chinh phục được ngọn núi. Anh họ mình bảo: "Chúng ta giỏi hơn khi càng làm những điều mà ta không thể tin được."

Từ ngày hôm đó, mình quyết tâm phải có một cơ thể khỏe mạnh hơn, để không làm phiền người khác nữa.  Để giỏi hơn. Và hạnh phúc hơn. Lần leo núi đó là động lực rất lớn cho mình vào bất cứ lúc nào mình muốn bỏ cuộc trong hành trình thay đổi bản thân.

Hai tuần sau buổi leo núi, mình đến phòng gym lần đầu tiên.


2. Sexy doesn't mean skinny

1m70, 65kg và 21kg mỡ. Đó là mình lúc bắt đầu. Hai tháng sau đó, mình chỉ còn 52kg và 12kg mỡ. Mỏng như tờ giấy.

Chế độ luyện tập của mình vô cùng khắc nghiệt. Buổi sáng mình tập cardio 1 tiếng với PT, buổi chiều  chạy bộ trên treadmill ở phòng gym tầm 500-700kcal và buổi tối tự tập ở nhà theo các video trên Youtube của Fitness Blender và chị Hana Giang Anh. Khoảng 4,5 tiếng một ngày dành cho việc luyện tập.

Lúc đó, mình cũng không hề có kiến thức gì về dinh dưỡng cả. Mình ăn duy nhất một bữa sáng đầy đủ với phở, cơm hoặc hủ tiếu, bữa trưa mình chỉ ăn một hộp salad mua ở cửa hàng tiện lợi và bữa tối chỉ một quả táo, và một viên phô mai.

Đó là khoảng thời gian điên rồ. Mình đã không nói với ai cả. Ước gì có thể tát cho bản thân lúc đó vài cái cho tỉnh người ra.
Người mình rất lạnh. Ban đêm mình đói không ngủ được mà chỉ dám uống nước lọc. Mình thấy khó thở, tim đập nhanh. Rồi mình bị rụng tóc khoảng 2 tháng và thăm bệnh viện với kết quả thiếu chất đạm, thiếu sắt và vitamin B.

Mình viết ra như vậy, để nhắc các bạn đừng bắt đầu như mình. Đó là sự hành hạ đối với cơ thể của chính bạn. Lúc đó mình rất ốm, nhưng không khỏe chút nào hết, vì kha khá cơ bắp đã mất đi cùng với lượng mỡ trong người mình.


Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang cười, kính mắt và ngoài trời
Bên trái là mình lúc 52kg và bên phải là mình hiện tại, 62kg. Tuy lên hẳn 10kg nhưng mình cảm thấy cơ thể săn chắc và khỏe mạnh hơn nhiều. Ốm đâu hẳn là đẹp đâu ha.


Mình dừng việc luyện tập quá sức ngay lập tức, và bắt đầu tìm hiểu chế độ ăn uống lành mạnh để lấy lại cơ bắp. Cho đến bây giờ, mình chỉ tập gym hoặc chạy bộ và bơi lội 1 lần/ngày thôi. Mình nhận thức rằng mỗi bữa ăn hoặc buổi tập luyện chỉ thực sự tốt khi làm cho cơ thể của mình tràn đầy hứng khởi, hệ tiêu hóa nhẹ nhàng và tâm trạng phấn chấn.

"The best definition of sexy is a healthy mind in a healthy body."


Nếu bạn cũng mới bắt đầu kế hoạch giảm cân hay tập luyện, mình có một vài chia sẻ:

1. Đặt mục tiêu có số cụ thể và dành thời gian nghiêm túc tập luyện. Hãy tạo thói quen luôn bỏ đồ tập vào túi trước khi đi làm/đi học và giới hạn một khoảng thời gian trong ngày chỉ để luyện tập thôi. Mình nghĩ 2 tiếng là vừa đủ, tính cả thời gian tắm và nghỉ ngơi sau tập. Đừng tập quá nhiều như mình trước đây, cuộc sống và công việc của bạn chắc chắn sẽ bị đảo lộn.

2. Hiểu cơ thể của mình. Dừng lại bất cứ khi nào bạn cảm thấy chóng mặt, hoa mắt. Nếu bạn thấy đói, hãy ăn nhưng tránh xa thực phẩm xấu. Mình biết có rất nhiều chỉ dẫn rằng nếu đói hãy uống nước lọc để tạo cảm giác no hoặc đi ngủ để quên đi. Nhưng mình tin cơ thể của mình, đói bụng là một cách cơ thể nói cho bạn biết rằng nó cần nạp chất dinh dưỡng. Bạn có thể ăn các loại hạt, nó sẽ giúp bạn no lâu đó.

3. Đảm bảo một bữa ăn của bạn luôn có ba thành phần cơ bản: tinh bột (cơm, khoai lang,...), chất đạm (thịt, cá, trứng,...) và rau. Đừng chỉ ăn rau kể cả khi bạn muốn giảm cân. Khi không có thời gian nấu nướng và phải ăn ngoài mình cũng cố gắng chọn đồ ăn có đủ 3 thành phần đó.


Trong thời gian tập, mình có eat clean nữa. Trên đây là hình một số bữa ăn của mình. Các bạn có thể tìm hiểu về eat clean vì có rất nhiều tài liệu trên mạng. Mình sẽ nói kĩ hơn về chuyện ăn uống của mình trong một bài blog khác, ha :D 


3. Đau đớn là một loại động lực

Một trong những thứ giữ mình ở lại phòng gym cho đến tận bây giờ, đó là những cơn đau. Loại đau đớn mà bạn sẽ cảm nhận được ngay sau một buổi tập hiệu quả, hoặc sáng hôm sau khi thức dậy. Những cơn đau đó nói với mình rằng, bản thân mình đã thực sự rất cố gắng. Và mình đang làm một điều tốt cho cơ thể. Mình đang tiến bộ. Nếu sau một buổi tập mà mình không cảm thấy đau, mình sẽ khá buồn. Nếu đau ở nhóm cơ vừa tập, nó còn cho thấy bạn tập đúng rồi.

Những cơn đau có giá trị tích cực về mặt tinh thần. Là một người hướng nội, đầu óc mình luôn chật căng suy nghĩ. Nhưng mình không nói nhiều về những điều mình nghĩ. Mình viết. Mình tập tạ. Mình chạy bộ trên treadmill. Mình chạy bộ ngoài trời. Những cảm xúc tiêu cực sẽ tuôn ra theo dòng chữ và ở lại trên giấy. Những suy nghĩ độc hại bị nhấn chìm bởi nhịp tim tăng cao, sự rã rời của cơ bắp hay vài bài nhạc mà mình nghe trong lúc tập luyện.

Trong cuốn "Tôi nói gì khi nói về chạy bộ", Murakami từng nói rằng thứ bạn nghe trong lúc chạy bộ không nhất thiết phải là âm nhạc. Đó có thể là một mẩu tin tức, một câu chuyện hay giọng nói của người mà bạn yêu. Hãy nghe bất cứ thứ gì có thể đem lại động lực cho bạn.


Chạy bộ ở rừng Nam Cát Tiên. Nếu bạn mệt mỏi, hãy cắm tai nghe và chạy vào rừng. Không khí ở rừng khiến tinh thần sảng khoái vô cùng, nhưng hãy chọn lúc trời mát. Ở Sài Gòn, lúc về chiều có thể chạy ở khu Phú Mỹ Hưng hoặc công viên Lê Văn Tám.


Những cơn đau trong lúc tập luyện còn dạy cho mình một thứ quan trọng, đó là ý chí. Chúng thách thức bạn phải luyện tập nhiều hơn, phải tiến bộ vì cơ thể của bạn sẽ dần dần quen với cường độ tập luyện cũ. Bạn sẽ không cảm nhận được cảm giác đau tích cực đó nữa.

Kết

Hơn cả sự thay đổi về hình thể, phần thưởng xứng đáng nhất cho mọi nỗ lực luyện tập của mình là nhận thức của mình về cuộc sống, về thành công và thất bại. Mình học được cách để luôn đứng lên sau mỗi lần vấp ngã, và làm lại một lần nữa.

Mình còn học được cách lắng nghe và chăm sóc bản thân mình tốt hơn, từ việc ăn uống, hoạt động thể chất cho đến làm đẹp, nuôi dưỡng tinh thần lành mạnh. Mình quan tâm theo dõi các tin tức, sự kiện về thể thao, dinh dưỡng, tham gia các group chia sẻ kinh nghiệm để cập nhật kiến thức cho bản thân. Khi mua sắm, mình luôn đọc Nutrition Facts hoặc quan sát các thành phần để chọn thực phẩm lành mạnh cho bản thân và gia đình.

Những chuyện đó, trước đây mình không bao giờ làm.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến