Healing
"Tất cả mọi thứ, dù vui hay buồn, khi kết thúc đều để lại trong ta sự trống rỗng." - Ernest Hemingway
Chốn chữa lành bí mật
Mọi lần, khi một mối quan hệ bắt đầu trở nên thân thiết, em sẽ dẫn người bạn đó đến chốn bí mật này. Hẻm Chim Cú. Một con hẻm có cà phê đặc sản, một quán bar nhạc nhẹ và hiệu đồ thủ công vintage. Nơi sẽ chữa lành vết thương nứt toác sau một ngày dài tranh đấu với sự mơ hồ và sự không-có-gì-trong-tay của tuổi 20 (lẻ một).
Nếu chỉ có một mình, niềm vui có thể mua được ở hiệu "Xin chào Chim cú". Một bộ tem châu Âu, postcard tranh Van Gogh, một lá thơ viết tay của Chánh vụ Sở Tiểu học Saigon năm 1973,... Vài thứ nhỏ xíu vỗ về giấc mơ nghệ thuật thoi thóp trong trong kỉ nguyên màn hình.
Ngắn hạn
Thế mà, chỉ hai tuần nữa, hiệu đồ thủ công sẽ đóng cửa. Hẻm Chim Cú mất đi một phần hồn, một phần của "năng lực chữa lành". Cũng giống như, theo thời gian, vài mối quan hệ từng thân trở nên không thể nhìn mặt nhau nữa.
Em vẫn lui tới Hẻm Chim Cú.
Loài người vẫn lui tới đó cùng hàng vạn rối ren trong lòng. Chờ được xoa dịu bằng rượu, bằng cà phê, nhạc và vài lời tử tế của người lạ. Như Louki ẩn náu ở Le Condé, và tìm kiếm cuộc đời trong những tối lang thang trên đồi Montmartre. (*)
Nhưng Montmartre, Le Condé, rượu, kí ức hay bất cứ thứ gì có thể nhìn, chạm, ngửi, thậm chí là mường tượng đều không thể cứu lấy một tâm hồn tự huyễn hoặc cuộc đời mình là một tấn bi kịch. Chúng chỉ là niềm an ủi ngắn hạn. Là một người hay một nơi chốn, chỗ dựa nào ở trần gian cũng chỉ là tạm thời.
Vì nó sẽ mất đi.
Nó chắc chắn sẽ mất đi.
Như Louki gieo mình qua cửa sổ.
Dài lâu
Sự chữa lành thật sự không phải là niềm vui chốc lát. Nó phải được thể hiện bằng một thay đổi tích cực trong cuộc đời.
Trong những năm gần đây, có ba thứ giúp em có được "niềm vui dài hạn".
Một là, chơi thể thao. Một tâm trí lành mạnh, suy nghĩ rõ ràng chỉ có thể có được bên trong một cơ thể khỏe mạnh.
Hai là, những mối quan hệ thật sự. Lúc đó, mối quan hệ không đơn giản chỉ là "một người". Mà là một sự kết nối. Ai mới thật sự là người lắng nghe bạn, chỉ vì quan tâm đến bạn, không tìm kiếm tình yêu, sự sở hữu, hay bất kì lợi ích nào.
Ba là, tự suy ngẫm. Biết mình là ai, giấc mơ của mình ở đâu, những bước cụ thể nào để đạt được nó.
Cả ba thứ đó, đều cần rất nhiều nỗ lực và sự đầu tư xứng đáng. Đó không phải là sự dựa dẫm thụ động của một tâm hồn yếu mềm.
-----
(*) Ở quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối - Patrick Modiano
Nhận xét
Đăng nhận xét